Diễn đàn lớp A1
>>>>>Hãy ghi danh. Nếu bạn đã đăng kí, hãy đăng nhập.<<<<<
Mọi thông tin liên hệ:
Email: truong_thanhhung2001@yahoo.com
YM: truong_thanhhung2001
Ghi chú: sử dụng Firefox 3.0 trở lên để trình duyệt diễn đàn tốt nhất
Diễn đàn lớp A1
>>>>>Hãy ghi danh. Nếu bạn đã đăng kí, hãy đăng nhập.<<<<<
Mọi thông tin liên hệ:
Email: truong_thanhhung2001@yahoo.com
YM: truong_thanhhung2001
Ghi chú: sử dụng Firefox 3.0 trở lên để trình duyệt diễn đàn tốt nhất
Diễn đàn lớp A1
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn lớp A1


 
Trang ChínhPortal*Tìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Chào mừng bạn đến với forum lớp 9/1.
Các thành viên mới hãy vào đây để báo danh
Top posters
b0yl0v3 (699)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
kunam.nam (511)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
change_of_heart (504)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
tung_nguyen140 (447)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
joey_ying520 (390)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
thanhhung192 (386)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
blue_fox (349)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
Mandy tran (319)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
superstar109 (298)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 
jacksparrow (272)
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_lcap1[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... I_voting_bar[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Vote_rcap1 

 

 [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn......

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn......   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 7:59 pm

Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn...

Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.
Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi chàng rằng rồi nỗi đau của chàng cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.
Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà ngưới yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.
Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.
Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.

Chàng trai bật khóc.

Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Có thể họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có.

Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.........

Và đây là lời tự thuật: Thật đáng tiếc là đôi khi người ta vẫn hiểu lần nhau nhiều.Cảm xúc của con người có khi họ không kiềm chế được.Tự làm tổn thương nhau mà vẫn cho mình là đúng!
Về Đầu Trang Go down
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: Giản đơn.....   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 8:01 pm

Sao cứ phải khóc khi nước mắt không làm tan đi muộn phiền ?

Sao cứ phải ghét khi tình yêu thương còn chưa đủ?

Sao cứ phải buồn khi quanh ta luôn có niềm vui?

Sao cứ phải cố quên khi nỗi nhớ đã đong đầy?

Sao cứ phải nhìn lại khi phía trước luôn có mặt trời?

Sao cứ phải tránh nhau khi bước chân luôn tìm về nhau?

Sao cứ phải xa nhau khi hai trái tim là của nhau?

Sao cứ phải tay trong tay để thấy bên mình không còn cô đơn?

Sao phải đợi 1 nụ cười mới trở nên thật xinh tươi?

.Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?

Có hàng trăm ngàn câu hỏi như thế...

Nhưng chẳng ai trong chúng ta thôi hỏi để trả lời...

Có đôi khi ta khóc thật to...

Có đôi khi ta gào thét trong lòng...

Có đôi khi ta cười trong nước mắt...

Có đôi khi... cuộc sống như thế mà hay.

"Đừng có muốn kiểm soát người khác".

"Đừng có muốn người khác suy nghĩ như ta".

"Đừng trông cậy người khác làm cho ta hạnh phúc''
Về Đầu Trang Go down
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: Mơ ước..........   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 8:02 pm

ôi mơ ước, ước mơ về 1 câu truyện cổ tích sẽ thành sự thật! Nơi mà lòng kiên nhẫn, sự chân thành sẽ được đền đáp. Nhưng dường như vào bây giờ chẳng còn ai nào tin vào một giấc mơ có thật.

Ai đó đã từng nói :
"Nếu bạn đóng cửa để đau khổ đừng tới, thì hạnh phúc sẽ vào bằng lối nào?"

Thế hạnh phúc là gì? Hạnh phúc chúng ta chỉ có thể cảm nhận được khi đã đi qua những nỗi đau. Niềm vui chỉ đến khi bạn biết thế nào là nỗi buồn. Tình yêu sẽ đến với bạn khi bạn trãi qua những đổ vỡ, những đắng cay.

Nếu trốn tránh suốt đời bạn sẽ chẳng thể biết đâu là tình yêu đích thực. Nhưng nếu tình yêu đến với bạn quá dễ em biết tình cảm của mình, thậm chí ngay cả sự tồn tại của tôi cũng nằm ngoài tầm mắt của em.dàng, bạn đón nhận mọi lời tỏ tình thì khi đó bạn sẽ mãi mãi chẳng biết thế nào là hạnh phúc.

Tôi yêu em suốt 2 năm đại học, những ngày trên giảng đường là chuỗi ngày hạnh phúc nhất của tôi khi được nhìn em cười, tiếng cười trong veo, không một chút u buồn như làm tôn vinh thêm khuôn mặt thiên thần của em. Nhưng như mọi cuộc tình đơn phương khác, tôi chẳng thể nào nói cho em biết tôi yêu em như thế nào!

Trong những câu chuyện cổ tích thường nói rằng:

" Khi một chiếc lá vừa rời cành và chưa chạm đất, nếu bạn chụp được nó thì 1 điều ước của bạn sẽ thành sự thật."

Tôi đã bắt được 1 chiếc lá trên đường đi học, và... tôi đã ước : "có thể cho tôi được "quen" em."

1 tháng sau khi niên học cuối cùng khai giảng, như 1 sự trùng hợp tôi đã vào nhóm học tập của em. Và thế là tôi bước ra từ bóng tối, trở thành 1 người bạn thân thiết, 1 thành viên tích cực trong nhóm em.

Nhìn những lúc được cùng nhau thảo luận nói chuyện vui vẻ bên em, tôi bật cười khi nghĩ tới chỉ mới vào tháng trứơc đây thôi tôi với em còn như 2 người xa lạ. Tôi điều tra được em học anh văn ở nhà VH Thanh niên thế là 1 chiến dịch rầm rộ được thực hiện, tôi đăng ký 1 lớp học sát cạnh lớp em. Mỗi ngày tan học tôi lại đứng chờ em ở chân cầu thang và như vô tình gặp nhau tôi chào em và cùng nhau đi về. Nhưng chiến dịch rầm rộ là thế nhưng kết quả lại thất bại nặng nề. Em không hề quan tâm đến sự xuất hiện của tôi mà với em tôi vẫn là người xa lạ ( thậm chí là đáng ghét vì tôi nói chuyện không có duyên lắm).

Bây giờ được ngồi cạnh em trong lớp học, những buổi chiều tha thẫn cùng cả nhóm và cả nhiệm vụ hậu cần (vì tôi là thành viên nam duy nhất trong nhớm mà) tôi cảm nhận như hạnh phúc đã đến rất gần mình rồi!

Nhưng tôi nhầm! Điều quan trọng nhất cần nói mãi mãi tôi không thể nói được. Trong đôi mắt em, tôi vẫn chỉ là cậu bạn trai chung nhóm vui tính và có phần hơi trẻ con, chứ không hơn được nữa. Đã bao lần tôi muốn được nói ra những suy nghĩ của mình đối với em, nói tất cả, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội ( hay chính bản thân tôi không dám tạo ra cho mình 1 cơ hội, những lúc được ở cạnh em chỉ có 2 người chính bản thân tôi chỉ biết im thin thít cơ mà). Nhưng tôi không cam tâm. Tôi phải thay đổi.

Ngày sinh nhật tôi, tôi quyết định mời em đi uống nước và cho mình 1 cơ hội. Nhưng em bảo rằng không thể ra được. Tôi không biết làm sao nữa. Cả một đêm tôi đứng dưới lan can trước cửa nhà em, nhắn tin cùng em nói chuyện, nhưng em không hề biết. Tôi thấy mình khờ như anh chàng gù trong câu truyện "thằng gù ở nhà thờ Đức Bà", được ngấm nhìn người mình yêu và thấy hạnh phúc xiết bao.

Đó có lẽ lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi mang trong đầu ý nghĩ tò tình với em. Sau ngày hôm đó chúng tôi như trở lại vạch xuất phát, 2 người xa lạ.

Có lẽ em biết tôi thích em (chắc chắn như vậy) và tôi cũng biết em không thích tôi. Tôi vẫn quan tâm em, nhưng không bao giờ để em biết là tôi thích em nữa.

Kết thúc quãng đời sinh viên, ngày chia tay em, em ngồi đó thật đẹp trong bộ đồ tốt nghiệp, tôi đứng nhìn em lòng biết bao nõi niềm không thể nói. Bước lại chào em, tôi thấy mình thật hạnh phúc trước nụ cười thiên thần của em, nụ cười đã cướp lấy trái tim tôi từ trong những ngày đầu tiên. Chào em tôi ra về, ngoảnh đầu lại nhìn, vẫn thấy em với nụ cười rạng rỡ trong vòng tay của bạn bè, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm và bình yên. Hạnh phúc là đây chăng khi nhìn thấy người mình yêu mến được hạnh phúc. Vẫn là người bạn tốt của em, vẫn có thể chia sẽ cùng em những niềm vui! Với tôi niềm hạnh phúc ấy là lớn lao lắm rồi!

6 tháng sau em lên đường đi du học. Tôi biết được tin qua những người bạn của em. Thấy trong lòng mình sao như có những điều gì thật lạ, chút nuối tiếc xen lẫn 1 niềm thanh thản. Biết đâu ngày ấy nếu tôi nói ra những điều tôi ấp ủ thì mọi chuyện đã khác, chuyện đó không biết sẽ như thế nào, nhưng vào lúc này đây tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm và thanh thản, vì tôi biết được em đang hạnh phúc. Hạnh phúc của em chính là niềm hạnh phúc lớn nhất mà tôi từng có. Nếu thời gian quay trở lại tôi vẫn chọn như lúc ban đầu.

Cám ơn chiếc lá đã vô tình rơi vào tay tôi để tôi biết trong cuộc sống này truyện cổ tích vẫn còn là điều có thật!!!!.....
Về Đầu Trang Go down
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: Lệ rơi!!!   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 8:03 pm

Có nhiều lúc thèm một mình mà khóc.

•Không cần ai an ủi, vỗ về.

•Cho nỗi buồn như là giọt nước.

•Lăn xuống má, và trôi đi .

•Có nhiều lúc thèm gục đầu mà khóc .

•Quên ngoài kia mưa cũng khóc như mình .

•Những nỗi buồn đua nhau dồn chật lại .

•Như là một nỗi tủi thân .

•Có nhiều lúc thèm được nhìn mình khóc .

•Nhận ra mình khóc khác ngày xưa.

•Những va đập in lên màu mắt .

•Thất bại bao lần vẫn chưa biết mình thua.

•Thương yêu lắm cuối cùng là ảo ảnh .

•Ta cố giữ cho mình, dù chỉ chút lòng tin .

•Chỉ tiếc rằng không còn một bàn tay cho mình vịn .

•Chỉ tiếc rằng buổi chiều nay, mình-không-còn-khóc-được.•

•••............................. ............

Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.

•Lệ chẳng rơi trên những phím dương cầm.

•Một ngày ta chẳng còn là ta nữa.

•Gom lá một thời thả rớt cả trời xuân.

•Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.

•Người có buồn bởi thay đổi trong ta.

•Như mùa đông không bao giờ đến nữa.

•Ừ ....và ta sẽ chẳng khóc bao giờ.

•Bất chợt một ngày anh nhìn ta câm lặng.

•anh sẽ tin trong đáy mắt ta cười.

•Với những mất mát nhiều hơn thế nữa.

•Và cho dù....ai đó bỏ cuộc chơi.

•Ta không khóc như mùa đông không khóc.

•Có ai mang những nỗi nhớ một thời.

•Ta không khóc nghĩa là ta đã mất.

•Trái tim yêu dự cảm giữa đường đời....

•Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc

•Lệ của người liệu có chảy hay thôi ...!
Về Đầu Trang Go down
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: Mưa!!!!!!!!!!!!!!!   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 8:06 pm

Buồn cười chưa, tối qua mong mưa, ai dè đêm mưa thật… mưa cũng biết chiều lòng
người hả em…

Uh... thì anh buồn... Uh... thì anh nhớ em… mưa hiểu anh nên tìm đến anh…
Anh nghe mưa… tiếng mưa hôm nay lạ lẫm lắm em ạ, lúc thì xầm xập, lúc
thì râm ran… nghe kỹ nữa đi… tiếng mưa còn lạnh lẽo và cô quạnh lắm…
Bất giác anh nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa trắng cả một góc trời đằng xa.
Anh buột miệng cười khi nhìn thấy cây. Cây cứ lặng lẽ chìa lá ra đỡ lấymưa để hạt rơi xuống khỏi “vụn vỡ”. Cây muốn hứng lấy mưa, ôm lấy mưa vào lòng của lá, để sớm mai mưa ấy trở thành sương… “long lanhvà ngọt mát”.

Nhưng đâu phải mưa nào cũng muốn được trở thành sương, đâu phảimưa nào cũng muốn trở thành hạt đẹp đẽ nhất… Lạ lắm sao khi vẫn cónhững hạt mưa rơi đến lá rồi vẫn tuột khỏi lá mà trôi đi, vẫn có nhữnghạt mưa vô hồn tít từ không trung thả mình xuống mặt đất… Biết là rơixuống đất mưa sẽ tan ra ko còn nguyên hạt, biết là rơi xuống đất mưa sẽ “vụn vỡ” chứ không được toàn vẹn như khi còn ở trên cao… Thế mà thử tìm xem, làm gì có hạt mưa nào là ko rơi xuống đất em nhỉ… Mưa rơixuống đất thì chắc là đau và rát lắm đấy em ạ. Nhưng ai biết đâu, mưachấp nhận tất cả, mưa chỉ muốn được thả mình vào đất, để rồi thấm sâu vào lòng của đất, để cảm nhận được cái hơi ấm nồng nàn mà đất mangđến cho mưa…

Anh giật mình khi gió lạnh đưa mưa táp vào mặt anh, Anh giật mình tỉnh khỏi cái giấc mơ anh là mưa còn em là đất… Nhìn ra ngoài kia, mưa vẫn rơi và màn đêm vẫn là một màu xám đục… “Lạnh lẽo, cô quạnh và vô hồn…”

Hạt này cho em…

Hạt này cho anh…

Hạt lạnh này dành cho hai đứa….

Mưa……..
Về Đầu Trang Go down
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: Câu chuyện ngày Valentine   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 8:09 pm

LTS: Chỉ là 1 câu chuyện ko có khung xương. Dành tặng nhân ngày lễ tình nhân! Cần biết 1 điều rằng: "Ai cũng cần 1 bờ vai cho dù kẻ đó sẵn sàng mê mải đón cô đơn bên mình."

Chiếc xe bus lao vụt qua, ngoài trời mưa lất phất từng hạt nhẹ, nó đứng mãi trước cửa một quán bar, khuôn mặt trượt dài mệt mỏi, ánh mắt đưa lên đẩy xuống những tia nhìn.

Bây giờ đã gần 12 giờ đêm, thường thì vào những dịp lễ đặc biệt như thế này, chẳng nơi nào đóng cửa sớm. Đặc biệt là quán bar, nhà nghỉ, khách sạn, nơi hát karaoke và những tụ điểm ăn chơi, họ ko ngu ngốc đến nỗi nói "không" với lợi nhuận.

Bạn gái nó là nhân viên tiếp thị cho 1 hãng thuốc lá, trong những ngày mùa đông cắt da này, cô ấy vẫn phải mặc một chiếc váy cũn cỡn, cái áo hở hang hết cỡ, phô trương dòng chữ gợi tình trên bộ ngực được độn lên đồ sộ để đi mời thuốc những gã đàn ông ko mấy lịch sự tại quán bar.

Công việc của cô ấy bắt đầu vào buổi đêm, đôi khi kết thúc vào tờ mờ sáng. Cũng ko quan trọng lắm với việc công việc này kết thúc vào mấy giờ và vào lúc nào, miễn là nó giúp cô ấy kiếm được tiền và làm cô ấy vui. Thế là được!

Nhưng công việc của 1 người tiếp thị thuốc lá, ko thể kết thúc muộn quá cả giờ quán bar đóng cửa... Trừ phi.... trừ phi... trừ phi là cô ấy còn làm 1 công việc phụ khác ... gọi là "tăng ca", "thêm giờ".

Đầu tiên, cô ấy chần chừ, ko chịu nhận. Sau vài cái tát, cô ấy hất mặt len cười và nói với nó chỉ 1 câu ngắn ngủi thôi: "Vâng! Đúng như anh nghĩ!"

Sau nhiều ngày dằn vặt, nó quyết định gặp mặt để lật bài: "Anh có thể chu cấp cho em thoải mái, em hãy bỏ cái công việc này đi.... Ý anh là... cả 2 công việc này đi!"

Lúc đó, nó thầm nghĩ: Người ta vâẫnbảo lấy đĩ về làm vợ cũng chẳng sao!

Cô ấy nhìn nó và nói: "Anh nghĩ lấy đĩ về làm vợ cũng chẳng sao và dễ lắm sao?"

Nó im bặt. " Anh ạ, đôi khi có những sự sắp đặt mà em ko thể cưỡng lại, em được sắp đặt ở đây và chẳng may bị anh lật tẩy. Anh đã nhìn thấy thì liệu sau này, anh có thể quên hết những điều anh - nhìn - thấy để lấy em ko? Và em sẽ sống phụ thuộc, trong sự chu cấp và nỗi than phiền. Em ko có tự trọng nhưng em cũng chẳng có nổi hy vọng vào anh!" - Cô ấy nói!

Nó có thể lên rất nhiều chiếc taxi mà ko cần trả tiền, đi đến mọi nơi nó muốn trên những chiếc ôtô có người lái đó mà chẳng tốn 1 xu. Vậy mà có ngày, một ả đàn bà nhổ vào mặt nó 1 câu gọn lỏn đại loại như là ả nghĩ nó ko thể chu cấp cho ả nổi 1 cuộc sống bình thường.

Thật nhục nhã!

Người ta vẫn nói, những đứa con gái quen trong quan bar là loại chẳng ra gì, nhưng bây giờ người ta nên bổ sung rằng, những đứa con gái học đại học, quen trên giảng đường và làm ở quán bar cũng chả ra gì xất - Nó nghĩ!

Đối với thằng con trai của 1 người lái tất cả những người lái xe taxi ở thành phố này - thì đó hẳn là 1 sự sỉ nhục. Một cú đập ngực mạnh mẽ của một con đàn bà 2 lưng vào sống mũi cao và đôi mắt sâu quyến rũ này.

Nó kể lại câu chuyện cho chị gái mình, bà chị cũng chẳng làm gì hơn ngoài cười cợt. Thật cay cú!

Câu chuyện diễn ra đã được 1 tháng, và hôm nay là ngày valentine đầu tiên mà nó quen con ả vênh váo, tự phụ, nghèo xác xơ kia...

Nó quyết định xây dựng 1 sự nhục nhã đột phá! Chuẩn bị 1 món quá cho con ả rẻ tiền. Tình yêu ko thể khiến người ta làm nên những điều lãng mạn ngu ngốc. Nhưng sự cay cú có thể tạo nên những cú hích "mủi lòng".

"Chỉ cần mày quay lại với tao, tao sẽ để mày sống như 1 con gái bao mà dày xéo! Chắc đéo gì mày đã nhục bằng tao!" - Nó nghĩ!

Uh, kể ra cũng đúng, cho dù ko ai trông, chẳng ai nhìn ngóng, nhưng con nhỏ kia đã giáng cho nó 1 đòn quá đau đớn vào sự tự trọng của 1 người đàn ông "quân tử".

Người ta ko thể đầu hàng kẻ đã xúc phạm niềm kiêu hãnh của mình. Nhất là khi kẻ đó là đàn bà, còn mình thì lại là 1 gã đàn ông đường đường chính chính!

Nó đã phải xem rất nhiều phim Hàn Quốc, để có 1 bước nhảy vọt cho sự tỏ tình loãng mạn vào ngày Valentine này. Nhưng mọi điều nó xem đều chẳng mấy hay và đặc sắc, bóng bay, hoa hoét và những trò nhạt toẹt đã cũ rích từ lâu. Một người giàu ko thẻ chơi trò hèn mạt.

Con trai ông giám đốc hãng taxi lớn nhất thành phố này - là nó! Người thừa kế tất cả khối gia sản đồ sộ và dịch vụ cho thuê xe hơi đắt tiền là nó! Và nó, có cách của riêng mình!

Xung quanh quán bar ngày Valentine, bắt đầu từ 10h tối, tất cả những chiếc xe đời mới, bốn chỗ và dài mui, cóng koong... khoảng gần 20 chiếc, phủ xung quanh những bông hoa hồng tươi, khoảng vài trăm nghìn bông thôi, đứng chờ "nàng" nghỉ ngơi ... ra khỏi bar buổi tối! - Xin lỗi các bạn, tôi lỡ bịa quá lời! Thực ra, trên thực tế là, chàng trai của chúng ta, chỉ cho 1 chiếc taxi tải của nhà cấu ấy, chở đầy một xe tải hoa hồng đứng đợi trước quán bar vào lúc 11h đêm thôi.

Đợi mãi... đợi mãi... cái đợi mãi tính ra cũng chỉ khoảng 1 tiếng đồng hồ. Cuối cùng, cô ấy cũng bước ra khỏi nơi ồn ào ấy, gần như là kẻ cuối cùng đi ra khỏi cái tổ của 1 lũ ong thợ mệt nhừ....

Đôi mắt lờ đờ, đôi chân loạng choạng.... Cô gái ngồi sụp xuống khóc nức nở.

Nó tưởng bở cười trong lòng, vì ko ngờ cô ta quá nhanh xúc động.

Nhưng hành động tiếp theo ko như nó chờ mong, cô ta liên tiếp đập đầu vào tường rất mạnh, như 1 người điên vậy.

Nó bắt đầu luống cuống, và phát hiện ra rằng, hoá ra cô ấy ko hề nhìn ( để mà thấy) nó cũng như đám hoa hồng trên xe ô tô.

Nó vội vàng chạy đến, trừi đã quá khuya để ai đó có thể phát hiện rằng, có 1 người con gái yêu đuối đang lả đi nhưng vẫn gắng sức đập đàu vào tường để làm đau chính mình, trong ngày lễ tình nhân lặng lẽ này.

"Em say à?"

"Anh à, em ko say!"

"Em làm như thế, đau lắm! Chết đấy!... Muốn chết à?"

"Đập đầu cho tỉnh"

"Ko say sao phải tỉnh"

"Đập đầu cho say"

"Đang tỉnh sao muốn say"

Đoạn hội thoại nhảm nhí cứ thế diễn ra... cho đến khi người đàn bà lảm nhảm trong người đứa con gái kia ngủ lịm.

Xe tải hoa hồng ko ai trông ngóng, ngày Valentine qua đi chẳng tạo được đột phá gì. Chỉ có điều sáng hôm sau 2 người ở trong một nhà nghỉ, đầu người con gái vẫn còn nguyên máu, và gã con trai vẫn mặc nguyên quần, ko tháo thắt lưng.

Chẳng ai làm gì ai và ai cũng biết là như thế....Nhưng đôi khi... Con gái đủ thông minh để biết con trai... sẽ làm gì...

" Xe hoa đẹp lắm"

"Ra là em nhìn thấy hả?"

"Uh, to thế cơ mà!"

"Nó là dành cho em"

"Uh, để cho mày biết ông đây cay mày lắm hả? Haha, ý anh là thế chứ gì?"

"Uhm... Ko dấu"

"Dành cho em nhưng ko là của em, anh nhỉ?"

"Hôm qua, đúng là em tỉnh, ko say nhỉ?"

"Uh, em tỉnh mà"

"Sao ngất đi thế?"

"Đập đầu nhiều quá nên đau, giả vờ ngất để anh khiêng đi ngủ"

"Tức là sao?"

"Valentine mà, cũng nên có một người đàn ông ko nguy hiểm, cho ấm áp, và thoát khỏi cái cảm giác một mình!"

"Em "lại" làm bạn gái anh nhé?"

"Không, em chỉ cần anh đêm qua thôi! Như thế quá đủ rồi! "

Một người bên cạnh... chỉ một giờ... một phút... nhỏ nhoi thôi....
Về Đầu Trang Go down
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: Sống và chết...   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 8:09 pm

Đau nhưng không được khóc.

Muốn nhưng không được chết.

* Sao người ta cứ nói mọi chuyện sẽ qua, ma` vẫn có biết bao người ngồi khóc cho quá khứ?
* Sao người ta cứ nói hạnh phúc sẽ đến với những người thật sự xứng đáng, nhưng thế nào mới là xứng đáng ? Thế nào mới là đủ để có được cái hạnh phúc kia ?

Hạnh phúc ít quá chẳng so được nổi với đau thương, nước mắt ít quá chẳng đủ để rửa trôi đau thương. Ngoài kia có những ánh sáng hào hoa, có những hạnh phúc ngập tràn và tiếng cười chứa chan.Trong này có một người ngồi ngắm nhìn tất cả, lặng lẽ đơn độc và xám xịt trong một khoảng lặng bị bỏ quên của hạnh phúc và tiếng cười. Ngoài kia là niềm vui thì trong này là niềm đau và nước mắt.

* Có một ai trong số những ngoài kia hiểu trong này có một người đơn độc mong được đến gần cái hạnh phúc kia không? hạnh phúc từng có để rồi biến mất.

Chết, một cái chết thể xác, mắt nhắm, miệng ngậm, người lạnh ngắt được coi là giải thoát cho những đau thương dồn dập, những niềm thương của quá khứ giờ đang gặm nhấm tâm hồn một con người... Nhưng chết đơn giản lắm, có cả trăm cách để cái thể xác này bất động, để trên đời này có một người lìa cõi, nhưng chết có đâu là đã hết, chết thì tâm hồn vẫn đau, chết thì trái tim vẫn lạnh, chết vẫn là cô đơn, vẫn là lạnh leõ và xám xịt. Nếu ngày mai trên đời có một người đi mất, những người hạnh phúc bên ngoài kia vẫn sẽ tiếp tục hạnh phúc, nhưng bên trong này vẫn có những người ngồi lặng lẽ khóc thương cho người vừa ra đi, và trong này không chỉ còn là một người đau mà là rất nhiều người đau, người khóc.

* Chết... Bay đến một trốn mà coi nó là nơi giải thoát cho số kiếp, nhưng biết đâu đau thương kia vẫn cứ bám lấy cái tâm hồn yếu ớt, và cứ thế lang thang như một oan hồn mong tìm hạnh phúc, và vẫn cứ lạc lõng trong cái hạnh phúc kia... Chết vẫn cứ đau thương mà thôi.

Muốn hết đau, muốn hạnh phúc thì hãy cố mà sống, sống cho một tương lai màu xanh hy vọng, để tương lai kia thế chỗ cho quá khứ đau thương... Muốn được là một trong số rất nhiều của cái bên ngoài kia hạnh phúc chứ không chỉ còn là đơn độc lạnh lẽo thì lại càng phải cố. Cố cho bản thân một hạnh phúc, cố cho những người bên mình một niềm vui, niềm vui đơn giản là có người thân bên cạnh. Để mai thức dậy vẫn có thật nhiều, thật nhiều hy vọng và ánh sáng.
Chết nhưng niềm tin không chết.
Chết nhưng hy vọng không chết.
Chết nhưng khát khao hạnh phúc thì vẫn sẽ còn mãi.
Chết nhưng tim vẫn tràn căng ứa máu, vẫn muốn yêu và được yêu...

* Nên đừng chết. Sống đi để còn một thể xác chứa tràn hơi ấm để sưởi ấm cho một ai đó cũng đang lạnh giống mình. Sống để còn được yêu thương và đem tặng yêu thương. Sống để còn chờ một ngày hạnh phúc mong chờ đến, mình có đủ sức để nuôi lớn hạnh phúc của mình. Sống để hy vọng và để tin vào một ngày mai tươi sáng. Sống để còn được nhìn thấy những người thân của mình mỗi ngày, và để được hưởng cái niềm vui không có mất mát.

Sống để cười, để khóc, để cảm nhận được tất cả những sự chuyển động của cảm xúc và của cuộc sống...
Sống, phải sống chứ, sống cho hiện tai, sống cho tương lai, sống để còn được mơ và được thực hiện ước mơ, để đi tìm và tìm thấy một ai đó...
Sống... mạnh mẽ và tràn căng... Sống mãnh liệt và cuồng nhiệt...
Sống để không phải tiếc...
Sống vì mình còn được sống... Vì ngoài kia có sinh linh đã từ giã cõi đơì cho mình được sống...
Sống ... Sống để xoá bỏ đau thương... Sống và sẽ sống

* Chết và sống, hai phạm trù đối lập, trái ngược nhau nhưng lai chỉ cách nhau một khoảng thật mong manh.

Hãy cười nếu bạn vẫn còn được ở bên nửa của sự sống Hãy sống hết mình chỉ đơn giản vì bạn đang được sống, đó là một hạnh phúc mà bao con người ở nửa bên kia của ranh giới khát khao mà không thể có...

Tặng cho những ai coi cái chết trên đời này là một sự giải thoát, cho những con nguời đang đau và cảm thấy chết là kết thúc... Hãy nghĩ lại xem, liệu chết có phải là hết? Chết đâu phải là giải thoát
Về Đầu Trang Go down
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: {______nuỐj______}---------------[______tiẾc______]   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 8:16 pm

CưỜi dù tim ta đang vỠ ra trăm mảnh...

CưỜi dù dÒng nưỚc mắt đã ra đến nƠi...
Vẫn đứng vững khi chân ta mún wy. xuỐng...

Vẫn đùa zỠn khi tOàn thân ta rã rỜi ra...
Vẫn cỐ gắng đánh dÒng chữ :

hihi...hehe...haha...kaka
Để chO ngưỜi ta bít rằng. Mình đang cưỜi

Đang rất hạnh fúc
Đang thực sự rất rất hạnh fúc

Khi khÓc thực sự... mỚi hiểu 1 điều rằng
Nụ cưỜi thật wí giá...

nÓ vÔ giá...

vì thế ta sẽ mãi mãi chẵng cÓ đưỢc 1 nụ cưỜi thực sự
Cái ta cÓ chỉ là jả tạO...

1 nụ cưỜi trOng những hàng nưỚc mắt

cỐ gắng wên 1 ngưỜi... đỒng nghĩa vỚi việc cỐ gắng iu 1
ngưỜi khác...

nÓ đều đau khỔ như nhau... đều làm chO nhỚ nhìu hƠn...
Đau đỚn nhìu hƠn

Hỉu nhìu điều lắm... bít đưỢc nhìu điều lắm...
KhÔn lỚn gÒi... chững chạc gÒi...

kO khÓc nữa

kO khÓc... khi nhìn thấy 1 ai đÓ đang nÓi cưỜi zui vẻ vỚi ngưỜi kia

kO khÓc... khi nhìn thấy 1 ai đÓ đang tay trOng tay vỚi ngưỜi kia

kO khÓc... khi trỜi lại mưa
kO khÓc... khi nhỚ về 1 ai đó... sẽ chỉ cÒn nụ cưỜi mà thÔi

kO khÓc... Khi đến chỐn ấy nữa

kO khÓc... Khi nghe bài hát đÓ nữa...

kO khÓc... khi đi wa cOn đưỜng đÓ nữa...

kO khÓc... khi đỌc lại những dÒng tin nhắn đÓ nữa...

...

kO khÓc... sẽ kO khÓc nữa
Nhưng

sẽ nhỚ... mãi nhỚ

NhỚ về... cOn ngưỜi đó...

NhỚ về... ngày hạnh fúc...

NhỚ về... chỐn ấy...

NhỚ về... nƠi ấy...

NhỚ về... cOn đưỜng ấy

NhỚ về... Những tin nhắn ấy

NhỚ về... những lỜi nÓi ấy

NhỚ về... bài hát ấy

....

sẽ nhỚ... sẽ mãi mãi nhỚ
Về Đầu Trang Go down
ray_yan
Thành viên mới
Thành viên mới
ray_yan


Tổng số bài gửi : 26
Ngày tham gia : 08/12/2009
Tuổi : 28
Đến từ : lost world

[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn......   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitimeWed Dec 30, 2009 8:53 pm

hihi, hay đấy! thích cái Lệ rơi!!! nhất Very Happy
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn......   [Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn...... Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[Đọc và cảm nhận] Có những chuyện tưởng như rất giản đơn......
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Truyện Kiều: Những chuyện giờ mới bật mí!
» Truyện Kiều: Những chuyện giờ mới bật mí!(tt)
» Những hiện tượng bí ẩn nhất năm 2009
» Những bức tường cool-muốn-ngất (!!!)
» Những câu chuyện khó tin trên mạng năm qua!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn lớp A1 :: Học tập :: Văn học-
Chuyển đến