Ngày hôm nay nói chuyện với lũ bạn...
- E mày! Còn 2 ngày nữa là hết học rồi! Hết gặp nhau lun...
====================================
Ngày hôm nay về nhà xé tờ lịch ngày 15 tháng 6,
Ngày 16 tháng 6 , Tết Đoan Ngọ, "Giết sâu bọ, nhuộm móng tay", cúng gà.
====================================
Cái Tết Đoan Ngọ nào mà ko giống cái Tết Đoan Ngọ nào!
Cái Tết ĐN năm nay, khác hẳn.
Nó không nhớ rõ những Tết ĐN năm trước ra sao...
Nhưng cái Tết năm nay thì có lẽ khó lòng mà nó quên được.
====================================
Sáng ngày hôm nay, lạnh.
Sáng ngày hôm nay, lớp vẫn như vừa có cơn bão "tuyết nhiệt đới" nào đó kéo qua. Trắng xóa.
Sáng ngày hôm nay, nó biết nó chỉ còn có 2 ngày.
Sáng ngày hôm nay...
====================================
Nếu gọi cái cảm giác của ngày hôm nay là lo lắng thì không phải.
Là nôn nao cũng không đúng.
Là buồn cũng không đủ...
Có lẽ chính là cái cảm giác 4 năm dồn lại vài ngày.
Có cái gì chưa làm thì làm, có cái gì chưa nói thì nói!
====================================
Chưa làm?
Còn nhiều việc nó chưa làm được trong năm nay.
Chưa nói?
Có vô vàn điều nó không kịp diễn tả thành lời.
Bốn năm trời mà chỉ dồn lại có vài ngày...
Nó tiếc!
====================================
Nó dạo này cứ nghĩ tới 1 bài hát : "Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, bạn hãy nhớ ước muốn cho thời gian dừng lại..."
Và mỗi lần nghĩ tới, hát thành lời bài hát đấy thì nó lại thấy buồn buồn, tiếc tiếc, ngao ngán thay!!!
====================================
Thời gian là cái gì đó mà con người ta và khoa học không tài nào dừng lại được.
Nó trôi.
Khiến cho những dòng kí ức đấy cũng trôi theo mãi.
Nhưng thời gian không làm cho con người ta xa cách nhau hay quên đi những kỉ niệm đẹp đẽ một thời...
====================================
Tết ĐN năm nay. Lạnh!
Tết ĐN năm nay. Đáng nhớ!
Tết ĐN năm nay. Buồn quá đi!
Tết ĐN năm nay. Đáng nhớ quá bây!
Tết ĐN năm nay. Không bao giờ quên được!
Tết ĐN năm nay...
=====================================