Nó tử tế với tôi.
Nó luôn là người nhắn cho tôi những lời dặn dò sức khỏe khi tôi bệnh.
Nó luôn là người động viên tôi.
Nó tốt với tôi.
Và tôi bắt đầu ngộ nhận.
Ngộ nhận rằng tôi bắt đầu thích nó.
Tôi quá điên đến mức không nhìn thấy tôi ngộ nhận.
Tôi quá rồ đến mức không cầm đc cảm xúc của mình.
Để giờ đây mình tôi ngồi đây.
Cô đơn.
Nó đến trong tôi, giữa đám đông, chỉ có tôi và tôi.
Sao nó không lạnh nhạt với tôi?
Sao nó không thẳng thẳn với tôi?
Sao nó không từ chối tôi?
Hay nó đang là người giỡn đùa?
Hay tôi là kẻ ngu ngốc, tự biến mình thành trò đùa của người khác?
Để giờ đây mình tôi ngồi đây.
Thứ đồ chơi.
Tôi, giữa đám đông, thứ đồ vật ngu ngốc, mua vui cho thiên hạ.
Sao tôi ko thể quên đc nó?
Sao tôi ko thể là người dứt khoát?
Sao tôi mãi còn níu kéo?
Sau phút bình tâm...
Phải dứt khoát.
Để tôi là tôi.
Để tôi được trở về như ngày ấy.
Ngày tôi chưa gặp nó.
================
Đây chỉ là vài dòng để các mems A-1 đọc cho đổi "gió", đổi giọng văn
Chúc các bạn kì nghỉ vui vẻ
Happy holidays