Học sinh liếm ghế
Dô à dô hò ! Dô à dô hò !
Ai hò kéo gỗ Hà Tĩnh bên sông đỏ
Làm ghế cho cô giáo Lan ngồi
Đã biết chi các em bé nhỏ tôi
Hay giỡn nghịch của lứa tuổi thơ
Nguyệch ngoạc vẽ phấn lên ghế sồi
-Ai vẽ lên ghế này- Cô sôi nôỉ
Cả lớp khoanh tay xin lỗi cô
Cô ơi cô xin hãy khoan hồng
Chúng em xin lau chùi , thay ghế khác
Cô lắc đầu không chịu , giọng ang ác
-Em nào thủ phạm, hãy lên đây
Còn không cả lớp phải chịu lây
Các em lớp bảy thin thít không nên lời
Bốn mươi tám học sinh dùng lưỡi liếm
Lau sạch mặt ghế , tưởng là xong
Cô giáo Lan quyết tìm ra thủ phạm
Bỏ phiếu kín viết đề tên chỉ mặt
Thu về cũng chỉ phiếu trắng không
Thất vọng cô ra lệnh phạt đợt hai
Cũng dùng lưỡi liếm đi liếm lại
Xong cô giáo Lan thản nhiên ra về
Nhất quỉ nhì ma thứ ba học trò
Dô à dô hò ! Dô à dô hò !
Cô giáo Lan ơi ! cô giáo ơi !
Cô học trường nao, sao quá lạnh lùng
Tim cô chắc hẵn thành chai đá
Hay cô được clone bởi những bác sĩ khùng