Mùa đông đến mang theo những vòng tay ấm áp yêu thương, những cái đan tay thật chặt. Mùa đông là mùa để cho lứa đôi tìm đến với nhau. Còn nó lại thấy nhói đau mỗi khi mùa đông đến.
Ảnh: Thaitatin
Nó và anh yêu nhau vào một mùa đông rồi chia tay cũng là một ngày cuối đông. Để rồi khi cơn gió đông ùa về bên song cửa, nó chợt rùng mình vì lạnh và cô đơn.
Những kỷ niệm tình yêu của nó đều gắn liền với mùa đông. Anh đến bên nó thật nhẹ nhàng, xua tan cái lạnh giá để nó biết rằng giữa mùa đông nó vẫn thấy ấm áp. Ngày đó, nó thấy mình thật hạnh phúc khi có anh bên cạnh, bàn tay nó đan chặt vào bàn tay anh cùng rảo bước dưới ánh sáng leo lét của những ngọn đèn vàng. Con phố thân quen ghi dấu biết bao dư vị ngọt ngào của tình yêu nó đã có cùng anh.
Nhưng tình yêu lúc nào cũng thật mong manh. Và cái ngày đó cũng đã đến trong nó khi anh nói lời chia tay. Đó là một chiều đông lạnh giá. Bước đi lang thang trên con phố nhỏ bình yên, nó thấy lòng mình trống trải đến khó tả, cảm giác hụt hẫng khi không có anh làm nó thấy sợ.
Ngày tháng trôi qua, nó vẫn bước đi trên con đường quen thuộc nhưng không có anh kề bên. Nó tưởng rằng mình đã quên được anh, nhưng không, khuôn mặt anh vẫn còn đó với nụ cười rạng rỡ, với ánh mắt cháy bỏng yêu thương. Thật lòng nó không thể quên anh. Nó đã khóc thật nhiều mỗi khi nhớ về anh. Vắng anh bao đêm một mình nó ôm nỗi đau. Một mình nó tìm đến góc quán thân quen để rồi nó lại lặng thầm khóc, lặng thầm nhớ và... lặng thầm mong.
Đã ba mùa đông trôi qua nó vắng bóng anh. Nó vẫn bước một mình trên con đường cũ mà sao hôm nay nó nghe thênh thang đến lạ. Nó biết rằng phía cuối con đường không còn anh đứng đợi. Nỗi buồn cứ ùa đến giá buốt bủa vây tâm hồn nó. Một mình nó lang thang trên con phố thân quen, tìm đến những nơi nó và anh đã từng qua, để rồi nghe xót xa trong con tim. Nó đã cố nén đi niềm đau và thầm mong quên đi hình bóng của anh nhưng nó không thể quên, không thể quên đi tình yêu xưa.
Những kỷ niệm ngày xưa cứ hiện về, mãi mãi không thể xóa hết trong nó. Đêm từng đêm, trái tim nó nhói đau những lúc nhớ về anh, mơ về anh. Nó vẫn mơ giấc mơ hạnh phúc hôm nào nhưng chỉ còn lại những đêm đông lạnh lùng buốt giá.
Trong sâu thẳm lòng mình, nó cầu mong anh luôn hạnh phúc, vẫn bước đi trên con đường anh đã chọn dẫu biết rằng nơi đó anh không cùng nó bước chung đường. Tình yêu đó nó vẫn giữ trong lòng, chôn chặt vào kỷ niệm, một kỷ niệm ngọt ngào. Giờ đây chỉ còn lại trong nó là những mùa đông yêu dấu của ngày xưa.
Ngoài kia gió lạnh mùa đông đã tràn về, nỗi nhớ như ùa về trong tim nó. Mùa đông nối tiếp những mùa đông, nó vẫn cứ đợi chờ một hình bóng xưa. Mùa đông đến, nó vẫn sẽ mơ một giấc mơ... không trọn vẹn.
(Sưu tầm)