Diễn đàn lớp A1
>>>>>Hãy ghi danh. Nếu bạn đã đăng kí, hãy đăng nhập.<<<<<
Mọi thông tin liên hệ:
Email: truong_thanhhung2001@yahoo.com
YM: truong_thanhhung2001
Ghi chú: sử dụng Firefox 3.0 trở lên để trình duyệt diễn đàn tốt nhất
Diễn đàn lớp A1
>>>>>Hãy ghi danh. Nếu bạn đã đăng kí, hãy đăng nhập.<<<<<
Mọi thông tin liên hệ:
Email: truong_thanhhung2001@yahoo.com
YM: truong_thanhhung2001
Ghi chú: sử dụng Firefox 3.0 trở lên để trình duyệt diễn đàn tốt nhất
Diễn đàn lớp A1
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn lớp A1


 
Trang ChínhPortal*Tìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Chào mừng bạn đến với forum lớp 9/1.
Các thành viên mới hãy vào đây để báo danh
Top posters
b0yl0v3 (699)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
kunam.nam (511)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
change_of_heart (504)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
tung_nguyen140 (447)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
joey_ying520 (390)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
thanhhung192 (386)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
blue_fox (349)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
Mandy tran (319)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
superstar109 (298)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 
jacksparrow (272)
truyện ma ko hay ko lấy thank Vote_lcap1truyện ma ko hay ko lấy thank I_voting_bartruyện ma ko hay ko lấy thank Vote_rcap1 

 

 truyện ma ko hay ko lấy thank

Go down 
Tác giảThông điệp
tung_nguyen140
Rất tích cực
Rất tích cực
avatar


Tổng số bài gửi : 447
Ngày tham gia : 10/10/2009
Tuổi : 28
Đến từ : Reverse World

truyện ma ko hay ko lấy thank Empty
Bài gửiTiêu đề: truyện ma ko hay ko lấy thank   truyện ma ko hay ko lấy thank Icon_minitimeSat Jan 09, 2010 6:17 pm

Nói đến Đà Lạt là người ta nghĩ ngay đến rừng thông xanh bạt ngàn reo vang trong gió, nhớ đến những dòng thác hùng vĩ, nhớ thung lũng nên thơ và... nhớ cả những câu chuyện truyền kì về những ngôi nhà hoang không có người chăm sóc. Ở đó, người ta thêu dệt đủ thứ chuyện huyễn hoặc về các cõi u linh nhằm kích thích trí tưởng tượng của những người háo sự. Nhưng, ma có thật không? Tại sao bao nhiêu năm trôi qua, trong khi nhà đất ngày càng khan hiếm mà những ngôi nhà này cứ lạnh lẽo hoang vu không một ai thèm đoái hoài đến? Đằng sau những bức tường cũ kĩ lạnh lùng ấy, phải chăng ẩn chứa những điều bí ẩn?

Một đêm thức cùng “nhà ma”


Mấy chục năm trước đây, ông Minh vốn không phải là một người nghèo. Khi đó ông có một đội xe đò chạy liên tỉnh. Nhưng rồi tài sản của ông lụn bại dần cho đến khánh kiệt. Giờ đây, ông trở thành người đặc biệt khi đơn độc trú ngụ trong một ngôi nhà hoàn toàn không bình thường chút nào.



Tôi ngồi im lặng quan sát ông, cứ tự hỏi vì sao ông lại có thể bình thản sống trong ngôi nhà đáng sợ này hàng chục năm trời nay. “Con người quan trọng nhất là ở cái tâm, có cái tâm rồi thì chẳng phải sợ gì ma quỷ nữa” – ông Minh cười ý nhị.

Rồi ông lụi cụi đi tưới hoa. Phía dưới đồi, ông có mấy liếp rau và su hào. Đó là cái rẫy của ông. Ở đây, ông sinh hoạt như người dân tộc, gần như tự cung tự cấp. Tài sản còn lại của ông hầu như chẳng đáng gì, bao gồm cả con chó nhỏ chạy lạc vào ngôi nhà này mà ông đang nuôi.

Cùng với con chó, hội họa, hay nói đơn giản hơn là một cách tập tành vẽ tranh – những bức tranh mực tàu mà ông chỉ có thể tặng chứ không bao giờ bán – đó là niềm vui sống duy nhất của ông. Còn tại sao chỉ vẽ bằng mực tàu thì thật dễ hiểu: Ông lão chỉ có chừng ấy tiền mà thôi.

Thế nhưng, đó lại là một con người tự trọng, vì đáng lẽ ra với không ít khách đến tham quan ngôi nhà ma đầu đèo này, ông đã có thể làm được chí ít cái động tác thu “vé vào cửa”. Vậy mà, ông lại không hề nhận tiền của ai, còn tận tình hướng dẫn khách lên lầu xuống gác.

Đêm trong ngôi nhà

Ngược hẳn với dự tính ban đầu, đêm đó tôi đã ngủ lại ngôi nhà đầu đèo. Ông Minh cười hóm hỉnh, hỏi tôi muốn ngủ phòng nào. Trước đó trong bữa ăn tối, tôi đã bốc lên nói rằng tôi muốn có đôi chút cảm xúc gì đó để có thể viết một truyện ngắn về ngôi nhà này.

Đã trót thì phải trét, nhưng vấn đề là phòng nào? Trong ngôi nhà này, căn phòng nào cũng đều có lịch sử ớn lạnh của nó. Nếu là phòng hướng Đông thì đã từng có một tay anh chị ở chợ Đà Lạt, không biết cá cược với chúng bạn thế nào, đến xin ông Minh cho ở ba đêm.

Nhưng chỉ đến đêm thứ hai, tay này mặt cắt không còn hột máu, nói như thét vào mặt ông lão giữ nhà là đã thấy một người đàn bà mặc đồ trắng, tóc tai rũ rượi cứ kéo chân hắn. Còn nếu là căn phòng mà cô gái treo cổ ở phía Tây thì càng đáng sợ hơn, vì vết sơn đỏ mà cơ quan chức năng làm dấu trên tường chỗ có buộc dây thòng lọng vẫn còn sờ sờ ra đó.

Thế là chỉ còn duy nhất căn phòng nằm chính giữa ở tầng trên.

Tai quái thay, căn phòng này lại có đến ba cửa. Cả ba cửa đều không có khóa, chưa kể cánh cửa ra vào luôn sẵn sàng bật tung mỗi khi có một cơn gió thốc tới. Suốt đêm đó, tôi không tài nào ngủ được, dù đã tự cố trấn an mình bằng mọi lý lẽ.

Đêm càng khuya, gió càng mạnh, quăng quật và *****g lộn. Tôi ngồi nép sát vào vách tường, cố làm sao để có thể quan sát đồng thời cả ba cánh cửa. Đến 1g sáng, tôi bắt đầu có ảo giác, mắt tôi bắt đầu nhìn thấy những ảo ảnh chập chờn ở phía sau những cánh cửa.

Có một thoáng, khi tôi vừa nhắm mắt lại, cánh cửa ra vào bỗng bật tung ra. Tôi điếng người, cảm thấy máu trong cơ thể mình đông cứng lại. Đến 5g sáng, không còn đủ sức chịu đựng nữa, tôi bật dậy như lò xo, lao xuống cầu thang. Vừa hết cầu thang, tôi suýt ngã nhào khi trông thấy một cái bóng dài ngoằng.

Trấn tĩnh lại mới nhận ra ông lão giữ nhà. Chẳng cần phải hỏi, chỉ nhìn mặt tôi, ông hiểu ra tất cả.

Đoạn kết về ông lão giữ nhà

Thời gian trôi qua, tôi không còn thấy ngôi nhà ma ấy đáng sợ nữa. Chỉ có điều, thỉnh thoảng nó vẫn làm trong tôi trào lên một cảm xúc khó tả, một thứ cảm giác cô quạnh của hình ảnh ông lão lọm cọm bước đi trên sườn đồi trong ráng chiều hôm.

Nhiều lần, người ta nghe nói đến những dự án cải tạo lại ngôi nhà để phục vụ vào việc kinh doanh du lịch, nghe đâu còn có cả một ý tưởng lớn lao hơn. Nhưng rồi, mọi thứ cứ lãng quên dần, chẳng biết có còn ai đoái hoài tới chúng hay không.

Chỉ biết một điều hiển nhiên là ngoài ông lão thân cô thế cô đang giữ nhà, thật sự không một ai khác có đủ can đảm để coi đó là chỗ ở, hay là chỗ vui chơi của mình.

Bẵng đi một thời gian, tôi không có dịp lên Đà Lạt nên không gặp lại ông lão giữ nhà. Thế rồi nhân lễ kỷ niệm 110 năm của thành phố sương mù, tôi lên Đà Lạt liền ghé lại ngôi nhà. Tôi nhìn thấy một ông già, nhỏ tuổi hơn ông Minh một chút, đang đứng trên cầu thang ngôi nhà.

Tôi vội hỏi thăm về ông lão giữ nhà thì được trả lời: “Ông ấy chết rồi”. Tôi bàng hoàng. Tôi xin phép vào phòng khách thắp nhang cho ông Minh. Chỉ có một lư hương nhỏ đặt trên cái bàn xiêu vẹo, ngoài ra chẳng còn gì khác. Lát sau thấy tôi với ông Minh có vẻ là chỗ thân tình, ông già giữ nhà mới nói nhỏ: “Nghe nói là ông ấy uống thuốc trừ sâu”.

Tôi bật hiểu. Việc ông lão giữ nhà bị con cái hắt hủi thì tôi đã từng nghe, chỉ có điều tôi không ngờ mọi chuyện lại kết thúc như thế này.

Những đợt gió lạnh từ phía thung lũng tràn thốc vào ngôi nhà. Tôi ngẩng lên nhìn người kế nhiệm ông Minh. Ông ấy tên là Mận. Lại một ông già nữa. Nhưng ông già này còn mới quá, hay chính xác hơn là còn trẻ quá so với bề dày thời gian của cái nơi mà ông đang coi giữ.

Thậm chí, hỏi chuyện mới hay ông ta còn không biết có một cái giếng đã bị lấp đi nằm bên hông của ngôi nhà, nơi có một cô gái bị giết....
Về Đầu Trang Go down
 
truyện ma ko hay ko lấy thank
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Truyện vui về ...Ma
» kết truyện conan
» Web tin tức - web truyện tranh
» Truyện Kiều
» Một Truyện Ngắn Hay Nhất

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn lớp A1 :: Vui chơi :: Giải trí :: Kinh dị-
Chuyển đến