tung_nguyen140 Rất tích cực
Tổng số bài gửi : 447 Ngày tham gia : 10/10/2009 Tuổi : 28 Đến từ : Reverse World
| Tiêu đề: Ấy cười trông xinh hơn đấy (truyện sưu tầm) Wed Dec 30, 2009 6:49 pm | |
| Đây chỉ là truyện tớ sưu tầm thui vì vậy đừng khen nhe(có khen thì khen công chép lại) ++++++++++++++++++++ Cái Linh gục đầu xuống bàn. Vai rung nhẹ. Trên bục giảng, cô giáo vẫn thao thao với bài giảng. Cả lớp cũng say sưa ... rầm rì: Đứa học bài, đứa tán phét nho nhỏ. Phải mất một lúc cả lớp mới nhận ra một sự kiện chấn động: Cái Linh ấy mà, đang khóc.
Đầu tiên là Chinh, ngồi sát sàn sạt bên cạnh. Lúc đầu, Chinh tưởng cái Linh... ngủ gật. Con bạn định bụng sẽ cho nó "ngủ cố" 5 phút rồi sẽ dựng dậy học bài tiếp. Ai dè năm phút trôi qua vẫn... không thấy động tĩnh gì. Lúc này Chinh nhà ta mới thắc mắc, cúi gần xuống, mới phát hiện ra cái Linh đang khóc ri rỉ, nhỏ rí.
Ngay lập tức, cái tin động trời ấy được chuyền đi nhanh không kém sóng điện thoại. Bắt đầu bằng việc Chinh len lén quay sang Hoa ngồi bên cạnh, thầm thì bằng giọng... bí mật quân sự: - Mày có giấy ăn không? - Không, làm gì? Ăn gì cho tao ăn với! Chinh cắt ngang điệp khúc chắc chắn sẽ tiếp tực nếu nó không kịp thời ngăn chặn: - Im nào, đồ tham lam. Cho cái Linh. - Sao thế? Bây giờ thì giọng của Hoa và cái Trang, bàn trên đã... hoà cùng một nhịp. Chinh lắc: - Tao chịu. - Để tao đi hỏi bọn nó có giấy ăn không nhé! Trong lúc Chinh dịu dàng hết mức có thể vỗ nhè nhẹ, xoa xoa lưng con bạn vẫn chưa chịu thay đổi tư thế, cứ úp mặt xuống bàn hoài, cái Hoa đã kịp thời xé rẹt không thương tiếc một tờ giấy trắng phau và hí hoáy viết:"Ai có khăn giấy SẠCH chuyển xuống bàn 4 gấp, Linh đang cần nhé!". Rồi tờ giấy được lưu hành trong nội bộ lớp nhanh một cách chóng mặt. Đi dến đâu, tờ giấy gây ra "phản ứng" tức thì ngay đến đó. Đứa nào đọc xong cũng he hé quay xuống nhìn Linh vẫn đang khóc. Mấy đứa bàn trên sau một hồi lục lọi túi trên túi dưới, hết ba lô đến túi xách mà không có được mẩu khăn giấy nào khả dĩ ngoài khăn giấy đã được... hiến làm giẻ lau mực liền quay xuống, trao đổi một cái nhìn đầy ngụ ý với Chinh, kiểu ngôn ngữ không lời "Nó làm sao thế?". Chinh lắc đầu đáp lại cũng bằng ngôn ngữ kiểu thế "Tao không biết!".
Đề tài quan tâm của mấy đứa fan của anh Bi, đang xôn xao dư chấn chuyến viếng thăm của anh Bi vừa rồi, đã đột ngột chuyển sang... bạn Linh. các mẩu giấy chuyền đi như bươm bướm: - Nó làm sao thế? Bình thường hay toe toét lắm cơ mà! - Thấy cái Chinh bảo hỏi thì nó không chịu nói! - Hay nó bị... thất tình? - Mày hâm à? Không có đâu. Tao nghĩ là gia đình nó có chuyện. - Cũng chẳng biết. Khổ thân nhỉ! - Hay mình chép bài hộ nó nhé! - Ừ, chí lí đấy! Thế là lập tức quyển vở của cái Linh, giờ phút này vẫn đang lặng lẽ khóc, được chuyển qua tay biết bao "tình nguyện viên". Bỗng nhiên quyển vở này trở thành một quyển_vở_đặc_biệt(đặt trong bối cảnh hiện tại). Ai cũng muốn giành lấy nhiệm vụ cao cả giúp đỡ bạn khi ạn bận ... khóc, nhưng cuối cùng dân tình đồng ý để "vô địch vở sạch chữ đẹp" của lớp là Ly chép bài hộ. Mấy đứa con trai thường ngày vô tư choang choác bình luận, tàn phét giờ cũng im phăng phắc. Cùng lúc quyển vở được chuyển lên là một đống khăn giấy được chuyển xuống bàn Linh. Cho đến lúc này, "đương sự" vẫn không hay biết gì về "vụ chấn động" mà mình đã gây ra, say sưa gục mặt xuống bàn sụt sịt ngon lành. Chinh nhẹ nhàng, "khăn giấy nè, mày". Linh từ từ ngẩn lên, he hé mắt nhìn ra thì thấy chình ình trước mặt là một cơ số khăn giấy đủ cho nó dùng mấy ngày với điều kiện... ngày nào nó cũng khóc. Nhưng trong hoàn cảnh đang mải suy nghĩ về một chuyện buồn gì đó của mình, Linh không có tâm trạng để thắc mắc nhiều về sự việc này. Nó đang lấy giấy lau đôi mắt ươn ướt của mình. Linh không hề biết rằng hành động đó của nó đang được cả lớp... nín thở theo dõi: Xem nó phản ứng ra sao, nó khóc có nhiều không, trông có... đau khổ lắm không, nó đã hết khóc chưa... Một ngân hàng câu hỏi được đặt ra, nhiều đến mức nếu mang cho Linh trả lời chắc nó chỉ còn nước khóc tiếp.
Lau nước mắt xong, mặt nó vẫn còn buồn rười rượi. Đúng lúc đó, một cái kẹo mút vị dưa leo màu xanh rực rỡ và một mẩu giấy được chuyển xuống bàn Linh. Linh mở ra, một nét chữ... xấu hoắc viết xiên xẹo trong tờ giấy "Linh ơi, ấy cười trông xinh hơn nhiều!". Chữ xấu thế này chắc là của một tên con trai nào đó rồi. Mà đó là ai nhỉ? inh chẳng kịp lăn tăn vì đã có chuông reo hết giờ. Cái Hoa, cái Chinh lăng xăng giúp nó, đứa thì xếp sách vở cho nó, đứa thì thu gọn đống bút chì thước kẻ mà nó đã quăng quật ở xó xỉnh nào cả một buổi học. Bình thường, chắc Linh đã phát hoảng nghi ngờ động cơ vòi vĩnh "trả ơn" của hai con bạn, nhưng hôm nay, nó đang... không bình thường, nên cứ vô tư tiếp nhận thái độ ân cần đột xuất ấy.
Ra đến nhà để xe, chả cần nó phải hò hết, năn nỉ cộng doạ dẫm như mọi hôm, thằng Nam vẫn lon ton chạy ra lấy xe cho nó, bươn bả ra khỏi một bãi xe chật ních người, và đủ các lại xe cộ trên đời. Lúc thằng Nam dựng xe trước mặt nó, thằng Toàn từ đâu chạy tới, cốc vào đầu nó một cái... nhẹ hều (chứ không đau như đinh ba của Trư Bát Giới bổ vào như mọi hôm) "Đi nắng không có mũ nón thế này hả? Định thành cái cột thanh di động à? Đội vào đi!". Vừa nói, Toàn vừa cầm cái mũ đang đội ở đầu nó "chuyển nhượng" sang cho Linh. Linh chưa kịp hết bàng hoàng thì nó đã phải lên xe vì còn cả dòng người đông nghịt đang sau đang chờ để ra khỏi cổng trường. Từ xa nó đã thấy bóng dáng ai thấp thoáng ngoài cổng nhà nó, đến gần hoá ra là thằng Tùng, cái thằng bạn siêu chí cốt đã tếch về quê từ mấy hôm trước, đến tậm hôm nay vẫn nghỉ học mà không hiểu lí do gì mà giờ này nó đã chình ình ở đây.
- Chào tiểu thư - giọng thằng Tùng trêu trêu đùa đùa nó - nghe nói hôm nay ở lớp tiểu thư đã rơi lệ, trở nên nổi đình nổi đám ở lớp, có đúng không? - Cái gì? - Linh há hốc mồm - Ai bảo mày thế? - Bọn lớp mình chứ ai bảo, hỏi thế mà cũng hỏi - thằng Tùng cười hề hề - tao còn đang trên tàu đã thấy tụi nó ngắn tin chíu chíu kêu gào rằng hôm nay mày khóc ngon lành ở lớp, nhưng không chịu nói cho ai biết cả. Bọn nó lo nên bắt tao đến ngay xem mày làm sao. Báo hại tao mệt thở ra đằng tai. Bọn nó tưởng có gì nghiêm trọng kinh khủng lắm cơ mà. Thế rút cuộc thì sao hả? - Hả, ơ - mặt Linh từ từ đỏ lên - tao không nghĩ là bọn nó lại lo thế, hic! Có gì đâu, con Tito nhà tao từ hôm qua không về. Bình thường thì không hôm nào nó bỏ đi qua đêm cả. Tao đang sở nó bị bắt mất. Nhưng chẵng lẽ lại thanh minh thanh nga rằng thì là tao khóc vì con Tito nó đi chơi bạt mạng không về, cho dù đó là món quà duyn hất của ông ngoại để lại cho tao... nên tao không nói gì cả. Ai dè...
- Con Tito á? Chắc tối qua nó đi chơi lung tung đâu đó thôi. Nó vừa tí tởn qua đây chờ mày về mở cửa mà. Êu, Tito! Con Tito từ trong hàng rào "e lệ" đi ra nhìn hai đứa, đuôi vẫy vẫy. Linh sướng quá hét ầm lên, túm lấy con Tito... hôn chùn chụt. Thằng Tùng nhìn cảnh đó bật cừời, nó nói với Linh: - Mày thấy chưa, chỉ vì chuyện cỏn con này mà mày làm náo động cả lớp. Làm bọn nó lo gần chết luôn Linh ngẩn người ra. Ừ, Tùng nói đúng thật. Chỉ vì một chuyện cỏn con mà nóđã làm cả lớp lo lắng biết bao. Nhưng cũng vì cái chuyện cỏn con đó mà nó biết cả lớp thương nó nhiều như thế nào. Quyển vở được chép đầy đủ với nét chữ đẹp mê li này, chiếc kẹo mút ngon lành, ngọt lịm đã tan trên miệng nó trên đường về, chiếc mũ siêu phong cách của thằng Toàn rộng lắc lư trên đầu nó. Chợt nó đưa tay vào túi áo, một nắm kẹo Sugus rơi ra cùng một mẩu giấy "Đừng bùôn một mình nhé. Có gì thì kể cho bọn tao nghe. Cả lớp lun mong mày nói nhìu và nghịch nhìu như mọi hôm nhé.". Linh bật cười. COn Tito vẫy tít đuôi mừng rỡ, thằng Tùng cười lấp lánh. | |
|
change_of_heart Rất tích cực
Tổng số bài gửi : 504 Ngày tham gia : 26/09/2009 Tuổi : 29 Đến từ : TP HCM
| |
b0yl0v3 V.I.P
Tổng số bài gửi : 699 Ngày tham gia : 25/10/2009 Tuổi : 29 Đến từ : Thành Phố Hồ Chí Minh
| Tiêu đề: Re: Ấy cười trông xinh hơn đấy (truyện sưu tầm) Fri Jan 01, 2010 12:00 am | |
| chép nhiều quá sao mà đọc | |
|
jacksparrow Khá tích cực
Tổng số bài gửi : 272 Ngày tham gia : 10/10/2009 Tuổi : 29 Đến từ : White House
| Tiêu đề: Re: Ấy cười trông xinh hơn đấy (truyện sưu tầm) Fri Jan 01, 2010 1:25 am | |
| kịch bản này mà có cảnh này zô thì chắc bi kịch lém | |
|
Akatsuki_741 Hoạt động khá
Tổng số bài gửi : 119 Ngày tham gia : 26/10/2009 Tuổi : 29 Đến từ : UK
| Tiêu đề: Re: Ấy cười trông xinh hơn đấy (truyện sưu tầm) Fri Jan 01, 2010 1:53 am | |
| trời ơi là trời chữ đâu mà lắm thế thấy mấy bạn trả lời nhìu lắm tưởng hay nên đọc thử nhưng chữ lúc nhúc như con kiến ấy => cũng lại đọc 1/3 bài rồi ... xủi | |
|
jacksparrow Khá tích cực
Tổng số bài gửi : 272 Ngày tham gia : 10/10/2009 Tuổi : 29 Đến từ : White House
| Tiêu đề: Re: Ấy cười trông xinh hơn đấy (truyện sưu tầm) Fri Jan 01, 2010 11:14 am | |
| đề nghị Trung về suy nghĩ lại nha! mai mốt có hợp đồng thì thêm mấy khúc bi kịch này zô nè | |
|
joey_ying520 Rất tích cực
Tổng số bài gửi : 390 Ngày tham gia : 09/10/2009 Tuổi : 28 Đến từ : hok bik ở trên xuống hay ở dưới lên nữa
| Tiêu đề: Re: Ấy cười trông xinh hơn đấy (truyện sưu tầm) Fri Jan 01, 2010 3:38 pm | |
| cái này là post cho có điểm nàh, nếu zậy thì post làm chi chứ post những bài có ích cho mọi người chứ, post mấy bài hok ích thì ai làm chả được (đây là điều tui mún nói, nếu có gì đụng chạm thì xin lỗi) | |
|
Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Ấy cười trông xinh hơn đấy (truyện sưu tầm) | |
| |
|